[Sách Hay] Hành Trình Du Ngoạn Thế Giới Của Người Chủ Bất Đắt Dĩ Và Cô Mèo Nala

Thanh Hai
Đăng ngày 07/11/2021
417 Lượt xem
0 Người yêu thích
Thêm vào yêu thích

Tác phẩm “Nala’s World” sẽ đưa độc giả đến với hành trình du lịch của Dean và chú mèo mà anh tình cờ cứu được trong chuyến hành trình du lịch châu Âu.

Cô mèo Nala và Dean đã đến với nhau một cách tình cờ. (Ảnh: Daily Mail)

Những ngày tiếp theo sau đó là cục diện thay đổi với tốc độ khá nhanh, tình huống của mỗi một giờ đồng hồ đều không hề như nhau.

Chính phủ Hungary bắt đầu ban bố những quy định mới, luật quản chế mới, yêu cầu người dân ở yên tại nhà nếu không cần thiết ra ngoài thì đừng di chuyển. Bạn có thể đến nhà thuốc hoặc siêu thị, chỉ hai nơi đó mà thôi. Việc bị “nhốt” tại một căn hộ trong khu trung tâm thành phố đối với tôi mà nói là điều không vui tí nào, song đối với Nala càng đau khổ hơn vì nó cần không gian để chạy nhảy, nói cho cùng thì nó còn là một chú mèo còn khá trẻ.

Tôi bắt đầu lên lên mạng tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không thể tìm được nơi thích hợp để chúng tôi có thể lưu trú. Đa phần điều gắn biển không thể cho thuê, điều này cho thấy hiệu lực của việc thực thi chính sách phong tỏa.

Lúc ấy tôi nghĩ rằng liệu có nên đưa Nala bay về Scotlanh không, nhưng sau những hồi suy nghĩ về nhiều khía cạnh khác nhau, chỉ có thể nói sự lựa chọn này không sát với thực tiễn. Nhưng may thay cách giải quyết hoàn mỹ nhất lại tự động hiện thân, tôi nhận ra rằng chỉ cần vứt bỏ mọi phiền muộn, để cho cuộc sống tự tìm lối đi thì đáp án sẽ luôn luôn tự động hiện ra.

Vì đại dịch bùng phát, chuyến du lịch của hai chúng tôi trên chiếc xe đạp buộc phải dừng lại, tuy nhiên tôi và chú mèo vẫn nương tựa lẫn nhau. (Ảnh: 商周出版)

Và rồi tôi nhận được tin nhắn từ một phụ nữ báo rằng cô ấy đồng ý cung cấp nơi ở cho chúng tôi, tin này như một món quà từ trên trời rơi xuống. Nữ chủ nhân là fan của tôi trên Instagram, cô ấy và chồng con sống tại một căn nhà cách thủ đô Budapest khoảng 30 phút đi xe, song hiện họ đang bị cách ly tại Anh. Nếu như tôi có thể trông nhà giúp họ thì cũng đồng nghĩa như giúp họ vậy.

Tôi lập tức trả lời tin nhắn của cô ấy, nghe như có vẻ lý tưởng vô cùng.

Cô ấy nói với tôi cha mẹ cô cũng sống trên cùng một mảnh đất, nhưng hai ông bà lại sống trong một căn nhà nhỏ ở bên cạnh khu vườn. Tôi nhanh chóng thu xếp hành lý lên đường đến Budapest. Hiện các nẻo đường vẫn chưa lập chốt chặn, cảnh sát dường như vẫn chưa thắt chặt kiểm soát, chỉ mất vài tiếng là tôi đã đạp đến nhà của cô. Ngôi nhà nằm ở trong hẻm của một khu phố nhỏ, nhà cao ba tầng, nhà bếp và các thiết bị vệ sinh đều đầy đủ, thậm chí còn có một lan can, từ đây có thể ngắm phong cảnh tuyệt đẹp của vùng thôn quê lân cận.

Nơi đây quả là thích hợp với chúng tôi vô cùng, nhưng khi mới bắt đầu thì hàng xóm không cho là vậy.

Vợ chồng hàng xóm bên cạnh khi thấy tôi ở đây, họ đã than phiền với bố mẹ của chủ nhà, tôi nghĩ rằng họ lo lắng tôi không phải người nơi đây, có lẽ sợ tôi mang mềm bệnh đến khu phố của họ. Tôi không thể trách họ, mà tôn trọng nỗi lo của họ, tuy nhiên như vậy thật đáng tiếc. Tôi vốn dĩ rất muốn đóng góp một phần sức lực cho nơi đây bằng cách vận chuyển lương thực và nhu yếu phẩm cho những người không tiện đi lại, nhưng tôi cảm nhận được sự nghi hoặc của người dân nơi này đối với tôi. Cho dù là tình huống tốt đẹp nhất đi chăng nữa, tôi vẫn là tâm điểm chú ý của mọi người, và bây giờ thì càng không cần phải nói thêm gì nữa.

Do đó, mặc dù không muốn, nhưng tôi vẫn phải âm thầm sống qua ngày, thử thiết lập một số kỷ luật sống tại đây, ít ra tôi vẫn còn có Nala bên cạnh.

Ngôi nhà này có một vườn hoa lớn, vô cùng thích hợp cho Nala chạy nhảy. Tôi hay đạp xe đến siêu thị cách nhà khoảng 5 km hoặc đạp xe đến khu ao hồ lân cận để tập thể dục, nhưng phần nhiều thời gian vẫn là ở nhà trò chuyện qua điện thoại với người thân và bạn bè của tôi, không thì chơi đùa với Nala. Và rồi tôi cũng bắt đầu chơi cờ với người bố hiện đang sống ở Scotland của mình.

Mỗi lần ra khỏi nhà đều cảm thấy thế giới ngày một im lặng hơn, tôi nhìn thấy vài người cô đơn đi trên đường với vẻ mặt lo lắng, bước đi vội vã, không một ai mở miệng bắt chuyện.

Cuối tháng 3 là sinh nhật của tôi, quả thực là thời khắc kỳ lạ.

Nala thám hiểm một lâu đài Budapest tại Hungari. (Ảnh: 商周出版)

Tôi nhận được rất nhiều tin nhắn từ bố mẹ và anh chị em từ quê nhà Scotland, tuy nhiên trên thực tế thì người có tiếp xúc với tôi cũng chỉ là bố của chủ nhà, ông ấy bận rộn không dứt trong vườn cây của nhà. Ông vẫy tay chào tôi để bày tỏ thành ý, nhưng cũng chỉ như thế mà thôi.

Mặc dù người dân nơi đây xa lánh tôi, nhưng tất nhiên sự việc vẫn có mặt tích cực của nó. Trong lúc thế giới xung quanh như thu nhỏ lại, thì khoảng cách giữa tôi và Nala càng kéo gần với nhau hơn.

Cảm giác như điều này là không thể, tuy nhiên chúng tôi thân mật hơn trước nhiều. Tôi bỏ ra vài giờ chơi đùa với cô mèo trong khu vườn hoặc trong nhà. Nala thích đi tuần quanh thảm cỏ trước nhà, hoặc gặm nhắm các bậc thang gỗ ở phòng khách, tôi thì cố bắt nó từ các khe hở. Nala không bao giờ cảm thấy nhàm chán, song tôi lo lắng nếu như thời gian phong tỏa tiếp tục kéo dài, e rằng tôi sẽ cảm thấy nhàm chán vô cùng.

Ít ra trong khoảng thời gian ngắn này tôi còn vô vàn việc để làm.

Vài tháng nay, tôi luôn muốn sắp xếp lại kho ảnh, tôi có vài trăm tấm ảnh hoặc vài ngàn tấm được lưu trong điện thoại và laptop của mình. Do đó tôi cần thời gian để phân loại chúng ra, tận dụng lúc này đầu óc còn minh mẫn vẽ sơ đồ phân loại ra. Tôi biết rằng bản thân một ngày nào đó sẽ muốn xem lại những tấm ảnh này.

Bao nhiêu ký ức tràn về trong tôi, dường như mới xảy ra ngày hôm qua vậy. Tôi bắt gặp Nala ở vùng núi Bosnia, chúng tôi cùng nhau trải qua những ngày đầu tại Montenegro và Albania, những ngày ở Santorini, cùng với chuyến hành trình xuyên Thổ Nhĩ Kỳ.

Những người mà chúng tôi gặp gỡ là những người rất tuyệt, mọi thứ đều nhờ vào công của Nala: người đàn ăn cùng ăn cam quýt với tôi ở trại tị nạn, gia đình dắt tôi xuống núi, Tonny, Pablo, Jason và Celine, ngoài ra còn có Nick, Elena. Tôi có thể làm quen với những con người tuyệt vời này, tôi biết rằng một số người trong số họ có thể sẽ trở thành bạn tốt của tôi kiếp này. Tôi không bao giờ quên những chân tình mà tôi nợ họ.

Điều quan trọng nhất là những kỷ niệm giữa tôi và Nala, chúng tôi luôn cùng nhau trải qua những thời khắc vui nhất, khốn đốn nhất, có lúc cười đến không ngừng, nhưng lại có lúc rơi vào tình cảnh hoảng sợ.

Vừa sắp xếp những tấm ảnh, trong lòng tôi lại càng trân trọng Nala hơn. Nó dạy cho tôi rất nhiều điều, chẳng hạn như làm thế nào để tận hưởng những khoản khắc đáng quý nhất của cuộc đời, đôi khi làm sao để sống thực với bản thân, làm những điều mà mình muốn, lượt bỏ những tạp âm khác. Không chỉ vậy, Nala còn dạy cho tôi biết cách cống hiến sức lực bản thân, nó đưa tôi đến với con đường giúp đỡ người khác, tôi quyết tâm sẽ tiếp tục bước đến phía trước.

Trong thời gian phong tỏa, Dean Nicholson tận dụng thời gian để sắp xếp lại kho ảnh, nhìn lại những khoảng khắc sống chung với Nala. Trong ảnh là Nala ngắm các kinh khí cầu tại Kapadokya. (Ảnh: 商周出版)

Tất nhiên, cô mèo cũng giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về ý nghĩa của tình bạn.

Người bạn tốt không nhất thiết là người thường ở cạnh bạnh, mà là những người luôn có mặt trong những thời khắc quan trọng nhất. Tôi nghĩ rằng bản thân có lẽ cũng là người mang lại sự hỗ trợ trong thời khắc mà Nala cần, Nala cũng là người luôn bên cạnh tôi vào những lúc tôi cần nguồn động viên nhất. Tôi khong bao giờ quên cái đêm ở trong khu rừng sâu của Thổ Nhĩ Kỳ, Nala đã cảnh báo cho tôi bên ngoài lều có gấu. Nếu như không có Nala, tôi sẽ trôi dạt về đâu?

Nala đem lại nhiều ảnh hưởng tích cực cho tôi ở nhiều phương diện. Tôi trở nên bình tĩnh, chững chạc và thông minh hơn nhiều so với tính cách khó kiểm soát của tôi tại Dunbar một năm rưỡi về trước. Nala giúp tôi bình tĩnh hơn, giúp tôi suy nghĩ thấu đáo hơn, và cũng luôn giúp tôi thả lỏng khi tôi rơi vào những thời khắc căng thẳng quá mức. Và bây giờ phải đối mặt với cái cảnh phong tỏa tại Hungari, Nala lần nữa trở thành người thầy người bạn tốt nhất của tôi.

Nala cuộn mình bên cạnh tôi, nó thản nhiên chấp nhận phong tỏa, chấp nhận hoàn cảnh bây giờ, nó chỉ tiếp tục sống tốt như những ngày thường. Tôi quyết định học hỏi Nala, bình tĩnh và sống khép mình lại. Nếu không thì còn có thể làm như thế nào? Ngay có những con người quyền thế nhất trên thế giới còn phải lực bất tòng tâm, bây giờ kháng cự lại với tình thế này thì chỉ có mà hao tâm tổn sức.

Bây giờ, tôi có thời gian để suy nghĩ đến diện mạo của chuyến hành trình và những điều thực sự quan trọng nhất. Xuất phát từ Scotland, tôi hy vọng có thể nhìn thấy thế giới, thấy được những diện mạo phức tạp của quả đất này. Cho đến nay, tôi cũng chỉ mới ghé thăm 18 quốc gia, chưa đến 10% tổng số quốc gia trên thế giới. Tôi phát hiện ra những điểm khác biệt khổng lồ, song cũng có nhiều điểm tương đồng. Nói cho đến cùng, chúng ta đều đang nỗ lực giải quyết cùng một vấn đề, và cũng nhận được sự khích lệ từ các sự việc khác nhau, đồng thời cùng chung tay đối mặt với cơn đại dịch đe dọa toàn cầu COVID-19.

Bây giờ ở đâu cũng không quan trọng, tôi đều ngồi chung một chiếc thuyền với mọi người. Tôi hy vọng chúng ta sẽ chiến thắng bệnh dịch nguy hiểm này, chúng ta cùng sống trên một quả đất, đều cùng một chủng tộc, nếu như chúng ta không nghĩ cho nhau, không đồng tâm hiệp lực, e rằng sẽ tự mình hủy diệt.

Nhắc đến chuyến hành trình của tôi, tôi đã quen với việc vòng đường và phong tỏa rồi. Trước kia buộc phải vượt qua mọi phong ba bão tạo, và lần này tôi cũng sẽ thành công đối đầu với chúng. Trong khoảng thời gian này tôi có thể tiếp tục quyên góp cho các quỹ từ thiện, không ít cơ quan từ thiện rất cần đến những khoản quyên góp này để vượt qua cửa ải gian nan này.

Dean Nicholson tin rằng anh và Nala sẽ vượt qua mọi phong ba bão táp của cuộc sống. (Ảnh: @1bike1world)

Tôi vẫn tin rằng tôi và Nala có thể tìm được con đường phiêu lưu thế giới với nhau. Tôi không quan tâm con đường mà chúng tôi đi, hoặc phải mất bao nhiêu thời gian. Chuyến phiêu lưu này đến ngày hôm nay, tôi cũng đã hiểu rõ cái gì quan trọng, cái gì không quan trọng. Vào mùa giáng sinh trước, một người bạn tặng tôi một tuyển tập danh ngôn du lịch, thỉnh thoảng tôi lật ra, bên trong có một vài câu mà tôi đặc biệt yêu thích.

Câu thứ nhất, đó là “Một nhà du lịch hay là một người không bao giờ chỉ ôm bên mình một kế hoạch không đổi, và cũng sẽ không bao giờ băn khoăn về nơi sẽ đến.”

Tôi hoàn toàn đồng ý, trong lòng như có gì đó đồng cảm.

Từ lúc đạp xe bắt đầu du lịch cho đến này, tôi dần dần hiểu ra rằng việc sắp đặt một kế hoạch nghiêm túc là điều không có một chút ý nghĩa nào cả. Nếu muốn hỏi rằng tôi đã học được điều gì, thì đó là chuẩn bị tâm lý đón tiếp những điều chưa hề biết đến. Cách đây vài tháng điều này ngày càng hiện rõ hơn.

Câu thứ hai là danh ngôn đến từ Hemingway, “Tuyệt đối không du lịch với người mà mình không yêu.”

Điểm này tôi cũng tâm lĩnh thân hội.

Nala là người bạn đồng hành đáng giá mà ông trời ban cho tôi. Tôi yêu quý Nala không chỉ bởi vì nó bên cạnh tôi mỗi ngày, mà cũng không phải niềm vui mà nó mang lại từ thế giới bên trong đôi mắt nó; mà là người thầy người bạn mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của tôi: Nó giúp tôi định nghĩa lại khái niệm của trách nhiệm, mang lại mục tiêu và định hướng cho tôi, nó dẫn dắt tôi đi đúng đường.

Đến cuối cùng, chúng ta sẽ đi về đâu: Đông, Nam, Tây, hay Bắc? Không ai biết trước cả.

Vận mệnh sẽ dẫn đường soi lối cho chúng tôi, từ khi lối đi của chúng tôi giao nhau ngay từ ban đầu thì vận mệnh có mặt ở mọi nơi.

Những điều sẽ xuất hiện trong đời bạn thì cuối cùng cũng sẽ xuất hiện, hãy xem nó dẫn dắt chúng ta đi về đâu.

Tôi biết rằng chỉ cần chúng tôi luôn ở cạnh nhau thì sẽ có thể vượt qua mọi gian nan.

Tin rằng Dean Nicholson và Nala cùng chung tay đối phó hoạn nạn thì ắt sẽ vượt qua mọi chông gai của cuộc sống mà thôi! (Ảnh: @1bike1world)


Đôi nét về tác giả Dean Nicholson


Năm 2018, sau ba tháng xuất phát từ quê nhà Dunbar (Scotland) bắt đầu chuyến hành trình du ngoạn thế giới, Dean Nicholson đã gặp và cứu chú mèo con tại vùng núi Montenegro và Bosnia. Lúc ấy, anh vừa mới khắc phục một loạt các thất bại của mình để tiếp tục chuyến hành trình. Những thử thách mà Dean gặp phải luôn khó khăn hơn những lần trước đó mà anh vượt qua. Không những tâm bỏ lại chú mèo con tại nơi hoang sơ vắng vẻ này, Dean đã đặt nó lên giỏ xe đạp, đưa nó đến bệnh viện thú ý làm hộ chiếu thú cưng và nhận nuôi con vật. Nala, cái tên lấy từ nhân vật trong bộ phim hoạt hình "Vua sư tử" (Lion King) được đặt cho cô mèo con. Cuộc hành trình của hai người đã được phát hiện bởi trang mạng yêu động vật The Dodo, nhiều trang truyền thông sau đó đã đưa tin về họ, đồng thời lượt xem video của Dean đã vượt qua ngưỡng 130 triệu lượt xem tính cho đến nay. Đồng thời, số lượt theo dõi tài khoản Instagram của anh cũn đã lên đến gần 1 triệu người, kênh YouTube cũng vượt qua 8 triệu lượt xem. Nala's World là quyển sách đầu tiên của Dean Nicholson ghi lại những chuyến hành trình mạo hiểm mà người chủ nhân bất đắc dĩ và cô mèo Nala đã đi qua, và chuyến hành trình phiêu lưu vẫn chưa kết thúc.


Theo Running Biji